×

Używamy ciasteczek, aby ulepszyć LingQ. Odwiedzając stronę wyrażasz zgodę na nasze polityka Cookie.

image

Four Great Americans: Washington, Franklin, Webster, Lincoln. A Book for Young Americans by James Baldwin, THE STORY OF DANIEL WEBSTER. VII.—AT DARTMOUTH COLLEGE.

THE STORY OF DANIEL WEBSTER. VII.—AT DARTMOUTH COLLEGE.

Dartmouth College is at Hanover, New Hampshire. It is one of the oldest colleges in America and among its students have been many of the foremost men of New England.

It was in the fall of 1797, that Daniel Webster entered this college.

He was then a tall, slender youth, with high cheek bones and a swarthy skin.

The professors soon saw that he was no common lad. They said to one another, "This young Webster will one day be a greater man than any of us." And young Webster was well-behaved and studious at college. He was as fond of sport as any of the students, but he never gave himself up to boyish pranks.

He was punctual and regular in all his classes. He was as great a reader as ever.

He could learn anything that he tried. No other young man had a broader knowledge of things than he.

And yet he did not make his mark as a student in the prescribed branches of study. He could not confine himself to the narrow routine of the college course.

He did not, as at Exeter, push his way quickly to the head of his class. He won no prizes.

"But he minded his own business," said one of the professors. "As steady as the sun, he pursued, with intense application, the great object for which he came to college." Soon everybody began to appreciate his scholarship. Everybody admired him for his manliness and good common sense.

"He was looked upon as being so far in advance of any one else, that no other student of his class was ever spoken of as second to him." He very soon lost that bashfulness which had troubled him so much at Exeter. It was no task now for him to stand up and declaim before the professors and students.

In a short time he became known as the best writer and speaker in the college. Indeed, he loved to speak; and the other students were always pleased to listen to him.

One of his classmates tells us how he prepared his speeches. He says: "It was Webster's custom to arrange his thoughts in his mind while he was in his room, or while he was walking alone. Then he would put them upon paper just before the exercise was to be called for.

"If he was to speak at two o'clock, he would often begin to write after dinner; and when the bell rang he would fold his paper, put it in his pocket, go in, and speak with great ease. "In his movements he was slow and deliberate, except when his feelings were aroused. Then his whole soul would kindle into a flame." In the year 1800, he was chosen to deliver the Fourth of July address to the students of the college and the citizens of the town. He was then eighteen years old.

The speech was a long one. It was full of the love of country. Its tone throughout was earnest and thoughtful.

But in its style it was overdone; it was full of pretentious expressions; it lacked the simplicity and good common sense that should mark all public addresses.

And yet, as the speech of so young a man, it was a very able effort. People said that it was the promise of much greater things. And they were right.

In the summer of 1801, Daniel graduated. But he took no honors. He was not even present at the Commencement.

His friends were grieved that he had not been chosen to deliver the valedictory address. Perhaps he also was disappointed. But the professors had thought best to give that honor to another student.

Learn languages from TV shows, movies, news, articles and more! Try LingQ for FREE

THE STORY OF DANIEL WEBSTER. VII.—AT DARTMOUTH COLLEGE. DIE GESCHICHTE VON DANIEL WEBSTER. VII.-AM DARTMOUTH COLLEGE. THE STORY OF DANIEL WEBSTER. VII.—AT DARTMOUTH COLLEGE. LA HISTORIA DE DANIEL WEBSTER. VII.-EN LA UNIVERSIDAD DE DARTMOUTH. L'HISTOIRE DE DANIEL WEBSTER VII. AU COLLÈGE DE DARTMOUTH. 대니얼 웹스터의 이야기. VII. 다트머스 대학에서. DANIELIAUS VEBSTERIO ISTORIJA. VII.- DARTMUTO KOLEDŽE. HISTORIA DANIELA WEBSTERA. VII.-AT DARTMOUTH COLLEGE. A HISTÓRIA DE DANIEL WEBSTER. VII.-NO DARTMOUTH COLLEGE. ИСТОРИЯ ДЭНИЕЛА ВЕБСТЕРА. VII.- В ДАРТМУТСКОМ КОЛЛЕДЖЕ. DANIEL WEBSTER'IN HİKAYESİ. VII. - DARTMOUTH KOLEJİ'NDE. ІСТОРІЯ ДЕНІЕЛА ВЕБСТЕРА. VII. У ДАРТМУТСЬКОМУ КОЛЕДЖІ. 丹尼尔·韦伯斯特的故事。第七部分——在达特茅斯学院。 丹尼爾·韋伯斯特的故事。 VII.——在達特茅斯學院。

Dartmouth College is at Hanover, New Hampshire. Dartmouth Koleji Hanover, New Hampshire'da. 达特茅斯学院位于新罕布什尔州汉诺威。 It is one of the oldest colleges in America and among its students have been many of the foremost men of New England. ||||||||||||||||||más destacados|||| Amerika'daki en eski kolejlerden biridir ve öğrencileri arasında New England'ın önde gelen birçok adamı yer almıştır. 它是美国最古老的学院之一,其学生中有许多新英格兰最重要的人物。

It was in the fall of 1797, that Daniel Webster entered this college. Daniel Webster bu üniversiteye 1797 sonbaharında girmiştir. Восени 1797 року Деніел Вебстер вступив до цього коледжу.

He was then a tall, slender youth, with high cheek bones and a swarthy skin. |||||||||||||piel morena| O zamanlar uzun boylu, ince yapılı, yüksek elmacık kemikleri ve esmer bir teni olan bir gençti. Тоді він був високим, струнким юнаком, з високими вилицями та смаглявою шкірою. Lúc đó anh là một thanh niên cao gầy, gò má cao và nước da ngăm đen.

The professors soon saw that he was no common lad. Profesörler kısa sürede onun sıradan bir delikanlı olmadığını gördüler. Професори незабаром побачили, що він не звичайний хлопець. Các giáo sư nhanh chóng nhận ra rằng anh ta không phải là một chàng trai tầm thường. They said to one another, "This young Webster will one day be a greater man than any of us." Birbirlerine şöyle dediler: "Bu genç Webster bir gün hepimizden daha büyük bir adam olacak." Вони сказали один одному: «Цей молодий Вебстер одного дня стане більшою людиною, ніж будь-хто з нас». And young Webster was well-behaved and studious at college. Ve genç Webster üniversitede uslu ve çalışkandı. А юний Вебстер був вихованим і старанним у коледжі. Và chàng trai trẻ Webster cư xử tốt và chăm học ở trường đại học. He was as fond of sport as any of the students, but he never gave himself up to boyish pranks. O da diğer öğrenciler gibi spora düşkündü ama kendini asla çocukça şakalara kaptırmazdı. Він, як і всі учні, любив спорт, але ніколи не піддавався хлопчачим витівкам. Anh ấy cũng thích thể thao như bất kỳ học sinh nào, nhưng anh ấy không bao giờ từ bỏ những trò đùa trẻ con. 他和其他学生一样热爱运动,但他从不沉迷于孩子气的恶作剧。

He was punctual and regular in all his classes. Tüm derslerinde dakik ve düzenliydi. Він був пунктуальним і регулярним на всіх уроках. Anh ấy đúng giờ và đều đặn trong tất cả các lớp học của mình. 他的所有课程都准时、规律。 He was as great a reader as ever. Her zamanki gibi iyi bir okuyucuydu. Anh ấy vẫn là một độc giả tuyệt vời hơn bao giờ hết.

He could learn anything that he tried. Denediği her şeyi öğrenebilirdi. No other young man had a broader knowledge of things than he. ||||||más amplio||||| Başka hiçbir genç adam onun kadar geniş bir bilgiye sahip değildi. Жоден інший молодий чоловік не мав глибших знань, ніж він.

And yet he did not make his mark as a student in the prescribed branches of study. Und dennoch hinterließ er in den vorgeschriebenen Studienfächern keinen bleibenden Eindruck als Student. Yine de öngörülen çalışma dallarında bir öğrenci olarak iz bırakmadı. І все ж він не залишив собі сліду як студент у встановлених галузях навчання. Tuy nhiên, anh ấy đã không ghi được dấu ấn của mình với tư cách là một sinh viên trong các ngành học theo quy định. 然而,作为一名学生,他并没有在规定的学习领域取得成绩。 He could not confine himself to the narrow routine of the college course. |||limitarse a||||||||| Er konnte sich nicht auf den engen Ablauf des College-Kurses beschränken. Він не міг обмежитися вузькою рутиною курсу коледжу. Anh không thể tự giam mình trong khuôn khổ hạn hẹp của khóa học đại học. 他不能把自己限制在大学课程的狭隘常规中。

He did not, as at Exeter, push his way quickly to the head of his class. Er drängte sich nicht, wie in Exeter, schnell an die Spitze seiner Klasse. Exeter'de olduğu gibi, sınıfının başına hızlı bir şekilde geçmedi. Він не просувався швидко, як в Ексетері, до голови свого класу. Như ở Exeter, anh ấy không nhanh chóng tiến lên vị trí đứng đầu lớp. 他并没有像在埃克塞特大学那样,迅速跻身班级前列。 He won no prizes. Він не виграв призів.

"But he minded his own business," said one of the professors. "Aber er kümmerte sich um seine eigenen Geschäfte," sagte einer der Professoren. — Але ж він займався своїми справами, — сказав один із професорів. "Nhưng anh ấy chỉ quan tâm đến việc riêng của mình," một giáo sư nói. "As steady as the sun, he pursued, with intense application, the great object for which he came to college." "So konstant wie die Sonne verfolgte er mit intensiver Anwendung das große Ziel, weshalb er aufs College kam." «Стійкий, як сонце, він, наполегливо прагнув досягти великої мети, заради якої прийшов до коледжу». "Vững vàng như mặt trời, anh ấy theo đuổi, với sự kiên trì mãnh liệt, mục tiêu vĩ đại mà anh ấy đã đến trường đại học." “他像太阳一样坚定,以强烈的努力追求他进入大学的伟大目标。” Soon everybody began to appreciate his scholarship. Bald begannen alle, sein Stipendium zu schätzen. Kısa süre sonra herkes onun bilgeliğini takdir etmeye başladı. Невдовзі всі почали цінувати його вченість. Chẳng mấy chốc mọi người bắt đầu đánh giá cao học bổng của anh ấy. 很快,每个人都开始欣赏他的学识。 Everybody admired him for his manliness and good common sense. |||||hombría|||| Усі захоплювалися ним за його мужність і здоровий глузд. Mọi người đều ngưỡng mộ anh ấy vì sự nam tính và ý thức chung tốt. 每个人都钦佩他的男子气概和良好的常识。

"He was looked upon as being so far in advance of any one else, that no other student of his class was ever spoken of as second to him." "O herkesten o kadar ileride görülüyordu ki, sınıfındaki hiçbir öğrencinin ondan sonra geldiği söylenemezdi." «На нього вважали, що він настільки випередив усіх інших, що про жодного іншого студента його класу ніколи не говорили як про другого після нього». "Anh ấy được coi là vượt xa bất kỳ ai khác, đến nỗi không có học sinh nào khác trong lớp của anh ấy từng được coi là thứ hai sau anh ấy." “他被认为远远领先于其他任何人,班上没有其他学生被认为是仅次于他的。” He very soon lost that bashfulness which had troubled him so much at Exeter. |||||timidez|||||||| Дуже скоро він втратив ту сором’язливість, яка так непокоїла його в Ексетері. Anh ấy nhanh chóng mất đi tính rụt rè vốn đã gây rắc rối cho anh ấy rất nhiều ở Exeter. It was no task now for him to stand up and declaim before the professors and students. Тепер для нього не було завдання встати й проголосити перед професорами та студентами. Bây giờ anh ta không có nhiệm vụ phải đứng lên phát biểu trước các giáo sư và sinh viên.

In a short time he became known as the best writer and speaker in the college. |||poco tiempo|||||||||||| Kısa sürede kolejdeki en iyi yazar ve konuşmacı olarak tanındı. За короткий час він став відомий як найкращий письменник і оратор у коледжі. Indeed, he loved to speak; and the other students were always pleased to listen to him. Справді, він любив говорити; та інші учні завжди із задоволенням слухали його.

One of his classmates tells us how he prepared his speeches. Sınıf arkadaşlarından biri bize konuşmalarını nasıl hazırladığını anlatıyor. Один із його однокласників розповідає, як він готував свої виступи. He says: "It was Webster's custom to arrange his thoughts in his mind while he was in his room, or while he was walking alone. |||||||organizar||||||||||||||||| Diyor ki: "Odasındayken ya da yalnız yürürken düşüncelerini zihninde düzenlemek Webster'ın âdetiydi. Він каже: «Вебстер мав звичай упорядковувати свої думки в голові, коли він був у своїй кімнаті або коли він гуляв сам. Anh ấy nói: “Webster có thói quen sắp xếp những suy nghĩ của mình trong đầu khi ở trong phòng hoặc khi đi dạo một mình. 他说:“韦伯斯特的习惯是,当他在自己的房间里或独自行走时,他会在脑海中整理自己的想法。 Then he would put them upon paper just before the exercise was to be called for. Потім він наносив їх на папір безпосередньо перед початком вправи. 然后,在需要进行练习之前,他会将它们写在纸上。

"If he was to speak at two o'clock, he would often begin to write after dinner; and when the bell rang he would fold his paper, put it in his pocket, go in, and speak with great ease. |||||||||||||||||||||||||||||||||||||con soltura "Saat ikide konuşacaksa, genellikle yemekten sonra yazmaya başlardı; zil çaldığında kâğıdını katlar, cebine koyar, içeri girer ve büyük bir rahatlıkla konuşurdu. «Якщо він мав говорити о другій годині, він часто починав писати після обіду; і коли дзвонив дзвінок, він складав свій аркуш, клав його до кишені, заходив і говорив з великою легкістю. “Nếu anh ấy phát biểu vào lúc hai giờ, anh ấy thường bắt đầu viết sau bữa tối và khi chuông reo, anh ấy sẽ gấp tờ giấy lại, bỏ vào túi, đi vào và nói chuyện một cách hết sức thoải mái. “如果他要在两点钟讲话,他常常会在晚饭后开始写作;当铃声一响,他就会把纸折起来,放进口袋里,走进去,轻松地讲话。 "In his movements he was slow and deliberate, except when his feelings were aroused. |||||||सावधान|||||| |||||||Deliberado||||||"Despertadas" «У своїх рухах він був повільним і обдуманим, за винятком випадків, коли його почуття збуджувалися. “Trong các động tác của mình, anh ấy chậm rãi và thận trọng, ngoại trừ khi cảm xúc của anh ấy bị khơi dậy. “他的动作缓慢而从容,除非他的感情被激起。 Then his whole soul would kindle into a flame." Тоді вся його душа спалахне полум'ям». Khi đó toàn bộ tâm hồn anh ta sẽ bốc cháy.” 然后他的整个灵魂就会燃烧起来。” In the year 1800, he was chosen to deliver the Fourth of July address to the students of the college and the citizens of the town. ||||||||||||discurso del 4 de julio|||||||||||| У 1800 році його було обрано виступити з промовою четвертого липня до студентів коледжу та жителів міста. Vào năm 1800, ông được chọn để đọc bài diễn văn ngày 4 tháng 7 cho các sinh viên của trường và người dân trong thị trấn. 1800 年,他被选为学院学生和镇上的居民发表国庆日演讲。 He was then eighteen years old. O zaman on sekiz yaşındaydı.

The speech was a long one. It was full of the love of country. Its tone throughout was earnest and thoughtful. ||a lo largo de|||| Його тон у всьому був серйозним і вдумливим. Giọng điệu của nó xuyên suốt là nghiêm túc và chu đáo. 其语气自始至终都是认真而深思熟虑的。

But in its style it was overdone; it was full of pretentious expressions; it lacked the simplicity and good common sense that should mark all public addresses. ||||||exagerado|||||pretenciosas||||||||||||||| Ancak üslubu abartılıydı; gösterişli ifadelerle doluydu; tüm kamusal konuşmalara damgasını vurması gereken sadelik ve sağduyudan yoksundu. Але в своєму стилі це було перебільшено; він був сповнений претензійних виразів; йому бракувало простоти та здорового глузду, які мали б відзначати всі публічні звернення. Nhưng theo phong cách của nó thì nó đã quá lố; nó chứa đầy những biểu hiện kiêu căng; nó thiếu sự đơn giản và ý thức chung tốt để đánh dấu tất cả các địa chỉ công cộng. 但就其风格而言,它有些过头了。充满了做作的表情;它缺乏所有公共地址应具有的简单性和良好的常识。

And yet, as the speech of so young a man, it was a very able effort. Yine de, bu kadar genç bir adamın konuşması olarak, çok yetenekli bir çabaydı. І все ж, як мова такого молодого чоловіка, це була дуже вправна спроба. Tuy nhiên, như bài phát biểu của một chàng trai còn rất trẻ, đó là một nỗ lực rất đáng nể. 然而,作为一个如此年轻的人的演讲,这是一个非常有能力的努力。 People said that it was the promise of much greater things. Люди казали, що це була обіцянка набагато більших речей. Người ta nói rằng đó là lời hứa hẹn cho những điều lớn lao hơn nhiều. 人们说这是对更伟大事情的承诺。 And they were right.

In the summer of 1801, Daniel graduated. Влітку 1801 року Данило закінчив навчання. But he took no honors. Ama onurlandırılmadı. Nhưng anh ấy không nhận được vinh dự nào. He was not even present at the Commencement. |||||||la graduación Він навіть не був присутній на відкритті. Anh ấy thậm chí còn không có mặt tại Lễ tốt nghiệp.

His friends were grieved that he had not been chosen to deliver the valedictory address. |||दुखी||||||||||| |||||||||||||discurso de despedida| Його друзі були засмучені тим, що його не обрали для виголошення прощальної промови. Bạn bè của anh rất đau buồn vì anh đã không được chọn để đọc bài phát biểu thủ khoa. Perhaps he also was disappointed. Belki o da hayal kırıklığına uğramıştır. But the professors had thought best to give that honor to another student. Ancak profesörler bu onuru başka bir öğrenciye vermenin daha iyi olacağını düşünmüşlerdi. Nhưng các giáo sư đã nghĩ tốt nhất nên trao vinh dự đó cho một sinh viên khác. 但教授们认为最好将这一荣誉授予另一名学生。